Chương 438

Con đường gập ghềnh

Tên gốc: "Chapter 436: A Broken Path"


  • GÓC NHÌN CỦA ARTHUR LEYWIN

    Một bóng đen lướt qua giữa những cành chính to đến phi thường của mấy cái cây vươn lên cao tới nỗi không thấy điểm dừng. Cách chuyển động quá nhanh và độ phủ lấp quá rập rạp khiến tôi không cách gì nhận ra bất kỳ chi tiết cơ thể nào. Ngay cả khi chiêu Realmheart đang hoạt động, tôi vẫn không cảm nhận được mana hay aether từ cái bóng trong khoảnh khắc ngắn ngủi mà tôi kịp thấy nó.

    Nhỏ Ellie hỏi: “Cái gì vậy?” giọng cao vút lên vì căng thẳng lo lắng.

    Tôi nói: “Ta cần phải đi ngay,” nhìn sục sạo xung quanh để tìm bất kỳ dấu hiệu nào về cái bóng vừa xẹt qua hoặc tìm đường đi phía trước.

    Rễ cây ngoằn ngoèo trong vùng nước như mấy con đường uốn lượn, bề ngang rễ đủ rộng cho một cỗ xe móc có quái thú kéo chạy qua. Chỗ nước nơi mấy cái rễ mọc nhô lên trong vắt đến nỗi không thấy nổi độ sâu nơi này, nó tạo thành ảo ảnh quang học khiến đất đá dính rêu dưới đáy hồ trông như thể chỉ cách mặt nước có vài inch.

    Caera hỏi: “Đi phía trên hay dưới đây?” mắt cô ấy mất tập trung vì dùng loại giác quan gì đấy không rõ mà mảnh bạc vệ tinh của cô ta cung cấp hình ảnh cho thay vì dùng chính mắt mình. “Các nhánh cây đủ rộng để dễ dàng di chuyển thậm chí với cả con gấu của anh và các nhánh này đan vào nhau còn dày đặc hơn rễ cây nữa.”

    Tôi liếc nhìn bé Sylvie được bọc trong bộ giáp và đang nằm cứng đơ trên lưng nhóc Boo. Nhỏ Ellie đã đặt một tay lên người cô bé để bảo vệ. “Đi thế mạo hiểm thật. Nếu ta bị tấn công, bất kỳ ai trong chúng ta cũng có thể bị đánh văng ra khỏi mấy nhánh cây đó.”

    Regis hỏi với vẻ trêu chọc: “Này chàng Chulio, là một gã phượng hoàng lai thì khi biến hình cậu sẽ trông ra sao? Cậu sẽ, kiểu như, chỉ có mỗi một cánh thôi hả? Hay là cậu chỉ biến ra được mỗi mỏ và đuôi?”

    (Người dịch: tên Chul bị Regis nói trại đi thành “Chulio”. Từ này có nghĩa là “là gã còn tuyệt vời hơn cả Julio”. Còn từ “Julio” thì lại có hai nghĩa lóng. Nghĩa một: “một gã đẹp trai tử tế kiểu dại gái và lụy gái đến mức sẽ làm mọi thứ để không chia tay người yêu”, với nghĩa này Regis ngầm chỉ Chul khờ khạo tử tế sẵn sàng nai lưng ra làm mọi thứ, và mình đoán người Chul sẽ gánh ở đây là Ellie, vì không có lý do gì Regis lại nói câu này ngay sau khi Ellie vừa nói xong câu trên. Nghĩa hai phổ biến nhất: “một gã cu to”. Và chắc chắn với cách ăn nói dâm đãng của Regis sẽ có ngụ ý này. Nói nôm na, Chulio là cách nói tăng hàm ý cho cả hai nghĩa luôn)

    “Chẳng có gì lòi ra từ đít tôi như vậy đâu. Tôi có thể hóa thân hoàn toàn, nhưng…rất khó để duy trì hình dạng như vậy,” Chul thừa nhận, dường như chẳng để ý đến lời châm chọc của Regis.

    Nhỏ Ellie tạo ra một dải vải bằng mana quấn quanh người nhóc Boo và bé Sylvie, nhằm giữ chặt bé khế ước của tôi sau lưng nhóc Boo. Sau khi làm xong, ba quả cầu mana sáng xuất hiện và lặng lẽ xoay tròn trên bàn tay phải của con bé. Mồ hôi lấm tấm trên trán và nét mặt nhăn nhó của con bé đã nói lên mọi thứ tôi đang nghĩ: với cả Chul và Sylvie cùng có mặt ở đây, khu vực này sẽ khó khăn hơn bất cứ thứ gì bọn tôi đã từng đối mặt so với lần mạo hiểm gần đây nhất.

    “Chul, dẫn đường đi.” Tôi chỉ vào một rễ cây gần đó mà chúng tôi trèo lên được dễ dàng và có thể dùng để băng qua mặt nước. “Mấy cái rễ chỗ hướng đó dày hơn.”

    Chul tiến đến rìa mẩu đảo nhỏ mà chúng tôi đang đứng đây và thản nhiên nhảy lên cái rễ kia, phần trên của rễ nhô cao khỏi mặt nước cỡ sáu feet. Cậu ta đáp xuống trông tao nhã đến bất ngờ so với kích thước cơ thể mình, nhìn quanh rồi đưa tay ra sau để giúp đỡ người kế tiếp lên.

    Ngay khi Caera nắm lấy tay cậu ấy, một vệt đen mờ xẹt ra từ trong bóng râm của cây cối, và Chul biến mất vào chỗ bóng râm kia.

    Caera nhảy lùi lại, né được cặp đuôi dài cong vòng của một con quái thú có tốc độ nhanh chỉ trong gang tấc.

    Trong nháy mắt, cái hình thù mờ mờ kia đã bay đảo vòng đi xa khỏi chỗ bọn tôi, lướt trên mặt nước trước khi trồi lên và chui vào cái mớ cành cây to quá khổ và đan xen nhau chi chít trên đầu cả bọn.

    Tôi truyền aether vào ấn God Step, và những đường chạy aether sáng lên trước mắt. Những con đường này trải rộng ra từ vị trí của tôi như tia chớp tím, kết nối từng điểm chạy lại với nhau, nhưng chỉ có độ dài mười lăm feet thôi. Đơn giản là những đường chạy này bị ngắt quãng, những đường chạy trực tiếp xung quanh tôi đã bị cắt đứt ra khỏi những đường chạy ở mọi nơi khác, hai đường chạy cả vị trí tôi đứng lẫn chỗ các điểm chạy đều tức thì thay đổi liên tục khi chúng xê dịch và bị méo dạng nhưng không hề nối liền mạch lại.

    Nguồn năng lượng dâng trào đột ngột từ người bé Sylvie đã đủ để giải thích chính xác chuyện gì đang xảy ra.

    Những tia lửa đen xẹt ngang khu rừng tối tăm trong lúc tôi kích hoạt godrune này. Đó là những phát bắn trượt của Caera, bắn hụt theo ngay sau một con thú mà giờ đây tôi có thể chỉ ra là một sinh vật hình thoi có da sậm màu. Nó có hai cái đuôi dài như roi da, đầu mỗi cái đuôi có một cái ngạnh mọc trông rất khó chịu. Mặc dù có thân to khổng lồ—sải cánh của nó cũng rộng bằng sải cánh của bé Sylvie ở dạng rồng—nó bơi trong không trung với tốc độ nhanh hơn bất kỳ con cá nào bơi dưới nước.

    (Người dịch: bạn cứ hình dung con cá đuối khổng lồ có hai cái đuôi, mà kiểu đuôi của con bò cạp)

    Regis tập trung chú ý tới sinh vật đang bay kia, vang lên tiếng giễu cợt thích thú trong tâm trí tôi. ‘Có vẻ như chú gà cay chơi không hợp với con cá đuối quỷ cỡ đại kia rồi.’

    (Nguyên văn: ‘Looks like spicy chicken doesn’t agree with the demonic manta ray.’ Câu này rất ẩn ý. Phía trên là nghĩa đen, còn ghĩa bóng tổng thể cả câu là: ‘Con gà máu nóng kia dưới cơ con cá đuối quỷ rồi’.
    Còn phân tích riêng ý nghĩa của cụm từ thì: ‘Manta ray’ là một chủng loài cá đuối cỡ lớn dài từ 5-7m. ‘Spicy chicken’ ở đây ám chỉ Chul và riêng cụm từ này khá nhiều nghĩa: Nghĩa đen là ‘gà cay’ nhằm giễu cợt Chul là ‘con phượng hoàng hùng hổ nóng máu’, gọi phượng hoàng là gà là nhằm hạ thấp phượng hoàng. Nghĩa bóng cụm từ này là tiếng lóng của bọn Mỹ, nó là nguyên cụm từ mô tả hành vi quan hệ tình dục như sau: ‘nam bôi đầy tương ớt hay sốt tiêu lên dương vật, sau đó xuất tinh vào mồm người nữ trong lúc thổi kèn, trong khi đang xuất thì người nam lấy tay ấn sau ót người nữ để tinh trùng và cả sốt tiêu xịt ra theo đường mũi’. Bình thường mình sẽ không nghĩ tới cái nghĩa phức tạp như thế này, nhưng nếu người nói là Regis thì cụm ‘spicy chicken’ chắc chắn phải cắm cài và ẩn ý tới vậy)

    Nhỏ Ellie vội vã nói: “Có gì đó trên lưng nó kìa,” đôi mắt sắc sảo của con bé nhận ra những chi tiết mà những người còn lại không thấy được. “Em nghĩ nó đang chậm lại.”

    Truyền aether vào mắt để tăng cường tầm nhìn cho mình, tôi nhận ra được mảng đỏ bóng loáng trên nền da đen của con quái. Trong lúc tôi đang quan sát, sinh vật kia bắt đầu phát sáng từ trong thân ra, cách bay của nó trở nên thất thường khi phần trồi ra khỏi thân trông giống cặp cánh bị chao đảo. Mảng đỏ trông không rõ ràng kia tách ra khỏi người con quái, nhảy xuống nước biến mất trong khi ánh sáng trong thân con quái nhanh chóng sáng mạnh hơn. Da thịt nó nứt ra và ngọn lửa màu cam phụt ra từ các kẽ vết nứt đấy.

    Một tiếng rít lên the thé đột ngột phát ra từ con quái, khiến tầm nhìn của tôi quay cuồng khi rung chấn từ tiếng kêu như những nhát dao cắm vào não. Ở đằng xa, một bên cánh con quái vật quẹt mạnh vào cây, xé toạc một cành ra khỏi thân cây kèm theo tiếng rách toạc nghe thật khủng khiếp. Rung chấn mạnh thêm lên, rồi hoàn toàn biến mất khi con quái lao xuống hồ, biến mất dưới mặt nước bị khuấy động nổi sóng.

    Rùng mình rũ bỏ dư âm từ chấn động, tôi nhảy lên cái rễ nơi Chul bị tấn công ban nãy. Tôi đứng im, dò tìm bất kỳ dấu hiệu nguy hiểm nào trong rừng trước khi cố tạo lại những đường chạy aether lần nữa.

    Tôi đang đứng ngay ngoài rìa tầm ảnh hưởng của các đường chạy aether mà nãy vừa thấy khi kích hoạt God Step, đứng ngay chỗ các con đường bị ngắt quãng. Hòn đảo mà chúng tôi xuất hiện lúc đầu vẫn bị ngắt liên kết đến mọi nơi khác, nhưng giờ tôi có thể cảm nhận được đường chạy đến chỗ nãy Chul đã rơi xuống, và tôi không lãng phí thời gian nữa trước khi bước vào đó. Tôi xuất hiện cách đó vài trăm feet trên một cái rễ cây gần nơi cơ thể vô hồn của sinh vật kia bị chìm, người tôi ngay lập tức bị ngập trong hơi nước nóng bao trùm khi một loạt bong bóng dữ dội nổi tràn lên mặt nước, nổ lóp bóp và sủi bọt trong khi đám mây hình thành từ hơi nóng kia che khuất những gì đang xảy ra dưới nước.

    Ngay khi tôi chuẩn bị nhảy xuống chỗ sủi bọt, thì một thứ gì đó ào lên.

    Chul đang bốc khói nghi ngút. Da cậu ta chuyển sang màu xám tro, và những mạch gân trông nóng chảy chạy dọc hai cánh tay, cổ và khắp mặt. Bên trong đôi mắt cậu ấy rực cháy, tỏa sáng xuyên qua làn hơi nước. Tuy nhiên, trong khi tôi đang quan sát, thì sự đổi màu trên da thịt cậu ta dần lùi đi và lặn đi.

    Cậu ta chống một bàn tay vào cái rễ chỗ tôi đang đứng để đỡ thân người mình. “Dẹp cái cau mày lo lắng đó đi. Tớ không bị thương.”

    ‘Ai cha, sếp ơi, chị Sylvie đang bắt đầu lên cơn—’

    Tôi chửi thề một tiếng, chợt cảm nhận được dòng aether chảy hỗn loạn dâng nhanh lên đột ngột áp vào mặt tiếp xúc bên trong bộ giáp cổ vật, len lỏi ra ngoài và rò rỉ vào không khí. Tôi đã quá để tâm tới con quái kia và hoàn toàn mất tập trung vào việc đựng cái chú phép aether vào bộ giáp.

    Nắm lấy Chul, tôi dùng god step cố bước đến gần những người khác nhất bằng mọi khả năng có thể. Không gian bên trong vùng di chuyển hình cầu chứa những đường chạy đứt gãy đang mở rộng ra nhanh chóng và bầu không khí quanh chúng dày đặc aether. Tập trung vào bé Sylvie, tôi đè nén chú phép kia xuống cho đến khi nó bị chứa gọn hoàn toàn vào bộ giáp cổ vật thêm lần nữa.

    Regis nói: “Có vẻ như đây chỉ là chút chuyện nhỏ thôi,”

    Má Caera tái nhợt khi cô ấy dò tìm quanh khu rừng, cả hai tay nắm chặt thanh kiếm: “Tôi chẳng cảm nhận được một chút xíu gì từ sinh vật đó cả. Chỉ thu được các dấu hiệu chuyển động về nó nhờ cổ vật của tôi thôi. Có ai khác có thể cảm nhận được mana của nó không?”

    Nhỏ Ellie lắc đầu. Nhóc Boo đang cõng con bé gầm gừ chán nản.

    Chul nói: “Tôi cảm nhận được bộ hàm của nó khi cắn sập xuống quanh người tôi,” cậu ta hất vũ khí qua một bên vai gác hờ hững. “Dẫu sao, nó vẫn dễ chết thôi.”

    Tôi biết Caera đang nghĩ gì khi nhìn vẻ mặt không thể tin nổi của cô ấy. Nếu sinh vật kia tóm lấy cô ấy hoặc em gái tôi, thì cuộc tấn công sẽ diễn tiến theo một kiểu rất khác.

    Mana quanh người nhỏ Ellie có thay đổi, và đôi mắt con bé mở to ra đáng kể. Nó nhoài người về phía Chul và ngửi ngửi. “Chúng có thể không phát ra dấu hiệu mana, nhưng chúng có một mùi hương đặc trưng. Mùi dầu và… úi, gớm. Giống như, mùi cá thối. Đó là cách chế ngự chúng. Chắc là đủ để báo cho em biết khi nào có một con ở quanh đây.”

    “Tôi chẳng thấy còn lý do gì để lo lắng nữa,” Chul nhún vai nói. “Tôi đã tiêu diệt con thiên đuối (skyray) kia dễ dàng. Nếu em gái đây đánh hơi được chúng từ mùi thối dính trên da tôi, thì chúng ta sẽ không bị bất ngờ nữa.”

    “Thiên đuối ư? Cậu biết những sinh vật này sao?”

    Chul chúc đầu vũ khí xuống đất và đứng dựa vào phần cán. “Tôi đã nghe những câu chuyện về mấy con quái vật mana tương tự ở Epheotus. Con cá thiên đuối vực thẳm (abyssal skyray) kia là một kẻ săn mồi vô song, khả năng kiểm soát mana của nó quá hoàn hảo và đôi cánh của nó quá nhanh đến nỗi ngay cả những thợ săn chủng phượng hoàng đôi lúc cũng không phát hiện được.”

    Regis khịt mũi một cái rồi hỏi: “Thiên đuối vực thẳm hở? Hơi chút ấn tượng đấy.”

    Caera nói: “Nó gọi là gì có thực sự quan trọng không?” cô ấy xoay cổ liên tục nhìn mấy cái cây. “Vậy kế hoạch để vượt qua khu vực này mà còn toàn mạng là gì?”

    “Rễ cây mọc phơi ra ngoài quá,” tôi nói to suy nghĩ thành lời.

    Dưới mặt nước, mớ rễ trồi lên, mọc đan quanh nhau thành một mạng lưới chằng chịt. Ở phía trên, các nhánh cây khổng lồ ít ra thì cũng có tán lá che phủ cho chúng tôi. Có vẻ như lũ săn mồi này dùng chúng để né khỏi tầm quan sát trong khi ở bên dưới canh chừng bất cứ thứ gì di chuyển dọc theo mớ rễ cây. Tôi chỉ mong chúng ta có thể làm được điều tương tự.

    Caera dõi theo hướng nhìn của tôi. “Anh có nghĩ rằng ta đi lên được phía trên chỗ những sinh vật kia đang săn mồi không? Với khả năng dịch chuyển tức thời của anh, chúng ta có thể leo lên cao tận hàng dặm tương đối dễ.”

    “Chuyện đó không đơn giản vậy đâu.” Tôi gãi gãi sau gáy. “Bất cứ khi nào tôi lơ đễnh khỏi Sylvie, sức mạnh của cô bé sẽ tăng nhanh lên một cách khó lường, điều đó chỉ khiến ta gặp nhiều nguy hiểm hơn.”

    “À, tớ có thể giải quyết chuyện này dễ dàng.” Chul nhấc Caera lên như nhấc một đứa trẻ và đặt cô ấy lên người nhóc Boo ở sau lưng nhỏ Ellie.

    Caera đơ cứng cả người, nín thở cho tới khi hành động này kết thúc, sau đó thở hắt mạnh ra thành một cơn. “Vui lòng đừng làm thế lần nữa,” cô ấy nói với vẻ cứng nhắc khi chỉnh lại chỗ ngồi trên lưng con gấu, trông cực kỳ khó chịu.

    Chul trông rõ là bối rối, nhưng cậu ta chỉ nhún vai. “Ôm lấy con thú.”

    Quỳ một đầu gối xuống, Chul thò tay xuống dưới người nhóc Boo và bế con gấu hộ vệ cùng những người khác lên trong vòng tay của mình. “Nếu sinh vật này tương tự với bọn thiên đuối ở Epheotus, thì bọn nó sẽ bị thu hút bởi chuyển động nhanh.”

    Chul không đợi trả lời mà bay trôi nổi lên không trung, từ từ di chuyển hướng lên những cành cây phía trên.

    Tôi chờ đợi, quan sát xung quanh xem có dấu hiệu của cuộc tấn công nào không. Khu rừng yên tĩnh, và không có cuộc tấn công nào sắp tới.

    Truyền aether vào ấn God Step nhưng chưa kích hoạt nó vội, tôi quan sát quả cầu gồ ghề của những con đường bị ngắt liên kết do Sylvie tạo hiện đang mở rộng ra. Khi Chul đã đặt nhóc Boo xuống đất an toàn, I dùng chiêu God Step đến chỗ họ, ngay ngoài phạm vi ảnh hưởng từ quả cầu của Sylvie. Ngay tức khắc sau khi làm vậy, chú phép của cô bé tấn công ngay, khiến các đồng đội tôi khựng khựng lại như lỗi giật cục đồ họa trong mấy trò chơi điện tử cũ ở Trái đất.

    Tôi gia tăng kiểm soát thật chặt chẽ lên chú phép đang tạo hiệu ứng kia và mọi người đã ổn định trở lại.

    Caera nhanh chóng trượt xuống khỏi lưng nhóc Boo, và tôi bắt gặp ánh sáng lấp lánh khi mảnh bạc vệ tinh của cô ấy bay lại gần. “Tôi không cảm nhận được bất kỳ chuyển động nào gần đây.

    Tôi vẫy tay với mọi người, chỉ dọc theo cành cây. Nó có bề rộng đủ cho hai mươi binh sĩ xếp thành hàng ngang hành quân cạnh nhau trước khi uốn cong ở các cạnh rìa rồi đổ dốc xuống.

    Không hề do dự, Chul dẫn đầu. Chúng tôi di chuyển thận trọng, vừa tránh tạo tiếng ồn hay chuyển động đột ngột có thể thu hút chú ý, vừa để bước vững trên lớp vỏ cây xù xì. Tôi đi cạnh nhóc Boo, trong khi Caera ở giữa tôi và Chul.

    Tiến độ di chuyển chậm, và tâm trạng căng thẳng. Sự tập trung của tôi bị tách ra giữa hai việc là tập trung vào ngăn chặn chú phép của bé Sylvie với quan sát xem còn con thiên đuối nào không rồi tìm đường tiến tới trước.

    Nhỏ Ellie và Caera trở thành trinh sát chính của bọn tôi. Ý chí mãnh thú của em gái tôi sẽ tăng cường các giác quan cho con bé vượt xa những gì tôi có thể làm với aether, và mảnh bạc vệ tinh của Caera giúp cho cô ấy tìm kiếm các mối đe dọa quanh chúng tôi và giao điểm dễ tiếp cận giữa các nhánh cây.

    Chúng tôi di chuyển khỏi chỗ thân cây để đi ra ngoài, và cành cây hơi hẹp lại khi bọn tôi đi tới. Quá trình di chuyển từ cành đầu tiên sang cành khác tương đối dễ. Tôi đã chọn một nhánh cây cắt ngang ngay dưới con đường đang đi, nhưng nó vẫn dẫn chúng tôi đi cùng một hướng giống nhánh trước. Chúng tôi nhảy xuống đó mà chẳng gặp sự cố gì.

    Giữ tốc độ chậm nhưng đều đều, chúng tôi chuyền từ cành này sang cành khác trong vòng ba mươi phút hoặc hơn mà chưa gặp sự cố nào.

    “Anh Arthur, nhìn mặt nước kìa.” nhỏ Ellie chỉ ra chỗ rìa mép thấy được trên mặt hồ nước trong vắt bên dưới.

    Những chấm đỏ không hình dạng đang cuộn xoáy dưới hồ, quá xa để nhìn được rõ bất kỳ chi tiết nào. Ngay khi tôi đang quan sát đây, một cái bóng hình thoi hạ xuống mặt nước, và cái đốm đỏ kia nhảy lên lưng nó. Trong tức khắc, con thiên đuối và kẻ nó chở biến mất trong rừng.

    Nhỏ Ellie nói: “Có con gì đó đang cưỡi trên nó,” nhoài người qua rìa cành cây đang đứng để nhìn rõ hơn. “Trông nó—được rồi, nói điều này nghe có vẻ lạ, cơ mà nó trông gần giống như người vậy.”

    “Một con gì đó tương tự với các sinh vật có tri giác mà chúng ta đã gặp ở vùng tuyết ư?” Caera hỏi, rướn cổ tò mò.

    Trước sự lo lắng đột ngột từ Regis, tôi ngó ra phía sau vừa đúng lúc thấy một con thiên đuối khác lao bổ từ trên xuống. Thời gian dường như trôi chậm lại, và tôi nhìn bóng dáng con thiên đuối mờ ảo đang hạ độ cao xuống từng feet một, từng inch một.

    Tạo ra một thanh kiếm aether, tôi hơi xoay người, chỉnh lại bước chân đang đứng trên vỏ cây gồ ghề và lao về phía con quái vật. Trong lúc tôi làm vậy, toàn bộ lực quán tính đang ào tới trước của nó dừng lại, rồi đảo thế, và nó bay ngược lên không trung ngoài tầm với. Trong nháy mắt, nó lại dịch chuyển, thay đổi vị trí trên không mà dường như không hề di chuyển, khiến chỗ nó bay cách vị trí ban đầu mười feet về bên trái. Thấy lạ lùng, nên tôi quay lại đứng trên cành cây.

    Thời gian nãy giờ gần như dừng trôi, giờ lại trôi qua nhanh đến mức tôi không phản ứng kịp trước sự tiếp cận của con thiên đuối, thậm chí không kịp cảnh báo những người khác.

    (Người dịch: mình đoán dường như có hiện tượng ngưng đọng hay làm chậm thời gian gì đó ở đây, ta không rõ là do con skyray này hay Sylvie đang làm)

    Nó đập đầu vào cành cây chỗ chúng tôi đứng, cơ thể nó vỡ tung và máu phun ra do lực đập. Cành cây rung chuyển dữ dội đến nỗi tôi khuỵu một gối xuống, cảm giác giữ thăng bằng của tôi bị mất đi do bị quất tới quật lui trong không-thời gian.

    Nhỏ Ellie hét lên, mất thăng bằng hoàn toàn, và nhóc Boo phải táp lấy khúc áo giáp sau lưng con bé làm con bé treo lủng lẳng dưới hàm như thú vật đang ngoạm con mình tha đi.

    Caera bước loạng choạng tới trước, và có vẻ như sắp té khỏi cành cây, nhưng chân của cô ta đã đạp vào không khí rắn tự tạo ra, và đẩy người lùi lại phía sau để đứng vững chãi hơn. Bên cạnh cô ấy, Chul đã xoay người và vung vũ khí của mình lên, nhưng cậu chỉ có thể chớp mắt ngơ ngác nhìn cơ thể tan nát của con quái thiên đuối.

    Cành cây cả bọn đang đứng lại rung chuyển, và một tiếng rắc to khủng khiếp vang lên dội khắp cả khu rừng. Thân gỗ của nhánh cây ở chỗ con thiên đuối va vào lúc nãy bị gãy, và toàn bộ phần nhánh cây sụp xuống chừng một feet thôi. Nhóc Boo bấu chặt móng vuốt và ngồi xổm xuống bề mặt vỏ cây. Lần này Chul phản ứng nhanh hơn, tóm lấy Caera và bay nổi lững lờ lên khỏi cành cây.

    Tôi ra quyết định chỉ trong tích tắc là không dùng bất kỳ kỹ thuật di chuyển nào của mình cả, vì sợ rằng phép thuật của bé Sylvie có thể gây ra nguy hiểm còn nhiều hơn một cú ngã, tôi chạy như tên bắn đến chỗ Sylvie và Ellie.

    Lớp thân gỗ bên trong và vỏ cây bên ngoài của cành cây vỡ vụn. Toàn bộ cành cây dài vài trăm feet bị gãy rời và rơi xuống, và chúng tôi rơi theo nó. Tôi chỉ kịp nhận ra Caera và Chul đang bay phía trên chúng tôi trước khi cơ thể tôi đang rơi bị vặn người qua hướng khác.

    Đâu đó ở đằng xa, gần phần đầu cành nhỏ hơn của cành cây đang rơi này đập vào một cành khác và lại gãy với một âm thanh như tiếng động đất.

    Với việc động lượng của cành đang rơi bị chậm lại thật nhanh, tôi va phải cành cây ngay lúc nó vỡ tung ra do va đập xuyên qua lớp thân gỗ cứng của một cành cây khác. Dùng cả tay lẫn chân đẩy vào vỏ cây xù xì, tôi tung người về phía nhóc Boo. Kết quả của cú va chạm đã đẩy cả hai chúng tôi văng ra khoảng không trong khi cành cây đang rơi đập vào một nhánh cây khổng lồ khác và cả hai cành này va đập vỡ tan làm rung cả mặt đất.

    Nhóc Boo và tôi đáp xuống nhánh cây thấp hơn hiện chìm trong một mớ cành lá lộn xộn, thân gỗ dưới chân chúng tôi rung chuyển dữ dội, không gian ở đây tràn ngập tiếng la hét của em tôi.

    Tôi gia cố sự kiềm hãm của mình với lượng aether đang căng ra nhằm thoát khỏi sự ràng buộc của bộ giáp cổ vật, rồi tôi bật dậy tìm em gái mình, vốn không còn bị ngoạm trong hàm của nhóc Boo nữa. Regis hiện ra và đến bên cạnh nhóc Boo, lập tức canh chừng với bất kỳ sinh vật nào bị tiếng ồn thu hút.

    Nhỏ Ellie đang bị treo lủng lẳng trên một sợi dây mana nhìn thấy được ở bên dưới cành cây gãy mà tôi đang đứng, các mảnh gỗ vụn vẫn rơi rào rào xuống quanh con bé. Xa phía dưới con bé, hai cành cây khổng lồ va xuống hồ với một lực đủ mạnh đến mức làm rung chuyển cả gốc những cái cây chọc trời ở đây.

    Nhỏ Ellie không la hét nữa. Con bé đang thở dốc với mồ hôi chảy dài trên mặt, mọi sự tập trung của nó dồn vào dây mana đang đỡ nó treo lơ lửng.

    Với tay xuống, tôi cố chụp lấy mũi tên nối với dây buộc bằng mana mà nhỏ Ellie đã bắn vào phần thân còn lại của cành cây gãy, nhưng khi da tay tôi chạm vào mana, toàn bộ phép đã niệm này run lên.

    “Đừng!” nhỏ Ellie kêu lên quang quác, cầm chắc sợi dây thừng tạo từ mana bằng cả hai tay và nhắm mắt để tập trung. “Em… leo lên được.”

    Trước khi tôi kịp trả lời, có chuyển động đã thu hút tôi tập trung vào sâu trong rừng khi một vệt đen lượn quanh cái cây đằng xa và tăng tốc về phía nhỏ Ellie. Ba sinh vật quái gở đang bám vào lưng con thiên đuối kia, kêu gào điên cuồng và khua khoắng một loại vũ khí hữu cơ kỳ lạ.

    Aether hợp nhất chỗ bàn tay tôi đang nắm tạo thành thanh kiếm, nhưng năng lượng từ người bé Sylvie đang dồn ép ra ngoài lại tăng lên khi tôi bị phân tán sự tập trung.

    Những tia lửa đen lao xuống từ cành cây cao hơn phía trên. Hai tia đốt dọc theo lưng con thiên đuối, làm cho da thịt của nó phồng lên và nổi bong bóng, trông như đóng vảy. Phát thứ ba trúng ngực một trong mấy sinh vật trên lưng con quái kia khiến nó văng ra không trung rồi rơi xuống mặt nước phía dưới vốn vẫn còn đang khuấy động sóng do mớ cây cối rơi xuống.

    Nhìn thoáng qua, tôi thấy Caera đang ép sát người vào thân cây kế bên, tuy rút ​​kiếm ra nhưng hoàn toàn chú tâm vào điều khiển mảnh bạc vệ tinh. Chul đang đối mặt với con thiên đuối thứ hai trong khi sinh vật này bay đảo thành vòng trên đầu.

    Đằng sau tôi, nhóc Boo đang rên rỉ vì tuyệt vọng, nhảy tới nhảy lui khi ngó qua rìa mép cành cây nhìn hướng nhỏ Ellie hiện đang bò bằng tay trên sợi dây buộc mana.

    Regis bất ngờ lao qua tôi và nhảy khỏi cành cây gãy. Cơ thể cậu ấy phình to ra, ngọn lửa trở nên lởm chởm, bộ lông giống như mấy chiếc gai nhọn và đôi cánh mọc ra từ lưng. Cậu ta va chạm với con thiên đuối, lửa Destruction nhào ra khỏi hàm và cậu ấy xé toạc con kia giữa không trung. Tôi cảm thấy như có hàng chục cái chân như dao, thứ chạy thành từng hàng dọc theo bụng con thiên đuối, cắt chém vào lớp da cứng cáp của Regis, nhưng chỉ như một cơn đau nhẹ mơ hồ truyền đến não cậu ấy len qua tầm ảnh hưởng từ lửa Destruction.

    Nhỏ Ellie đã leo đến chỗ mũi tên mana nhô ra khỏi cành cây gãy và con bé bám vào vỏ cây. Tôi nắm lấy lưng giáp con bé và dễ dàng nhấc con em đặt lên nền mặt đất cứng—hoặc ít ra, gần như là nền đất cứng nhất mà bọn tôi có trên cây để đứng. Con bé chẳng lãng phí thời gian hủy ngay chú phép sợi dây mana của mình và nấp vào bên cạnh nhóc Boo.

    Regis và con cá thiên đuối kia đang lao bổ xuống mặt hồ bên dưới cách đây hàng trăm feet. Một tên trong số mấy sinh vật kia đang bám trên lưng con quái đâm cây đinh ba vào cậu bạn đồng hành của tôi, mỗi cú chạm vào người đau như vết đốt của một con ong, nhưng tên kia thì không thấy đâu nữa.

    Mãi một lúc sau, khi tên này trèo lên phía rìa bên kia cành cây mà bọn tôi đang đứng, tôi mới lần đầu tiên nhìn rõ được hắn.

    Mặc dù thân và cánh tay hắn có hình người, nhưng một cái đuôi rộng, phẳng được bao phủ bởi các mảng sừng đan vào nhau tạo nên nửa thân dưới của hắn. Giống con thiên đuối, mặt dưới của cái đuôi này mọc ra hàng chục chiếc chân móc có thể dễ dàng kẹp lấy lớp vỏ cây dày, bò lướt trên bề mặt cây như một con mối. Các vây mọc ra từ lưng như cặp cánh và toàn bộ phần thân trên hình người được bao phủ bởi lớp vảy rất mỏng.

    Những ngón tay có màng lẫn móng đang nắm chặt một thanh đoản kiếm làm bằng chất kitin có màu đỏ nhạt giống màu vảy của hắn. Bốn con mắt nhỏ phía trên mấy lỗ mũi có đường rạch ra hai bên của khuôn mặt phẳng lì đang nhìn trừng trừng, và cái miệng rộng đang há ra gầm gừ, để lộ những hàng răng nhọn như kim.

    (Người dịch: Hãy tượng tưởng lỗ mũi chó có hai vết rạch tự nhiên từ lỗ mũi sang hai bên)

    Một mũi tên rít lên lướt qua tôi, trúng ngực sinh vật giáp xác này. Mũi tên mana gợn sóng lên, văng chệch hướng, rồi tan biến, không gây sát thương lên mục tiêu.

    Dồn thêm lực kiểm soát bộ giáp cổ vật và bé Sylvie bên trong nó, tôi chia sự tập trung của mình ra và chuyển aether vào các cơ và khớp trên người, gia cố không chỉ chân và phần dưới cơ thể mà còn cả vai, ngực và cánh tay nữa. Nếu tôi đủ nhanh thì…

    Tôi bước tới trước, dùng kỹ thuật Burst Step để vượt qua khoảng cách giữa tôi và sinh vật đó trong tức khắc. Đồng thời, aether chảy dọc sống lưng, qua vai, xuống hai cánh tay, vào cẳng tay, cổ tay và các khớp ngón tay. Tại mỗi thớ cơ và đốt khớp, aether bị đốt cháy thành một vụ nổ được canh chỉnh thời gian rất khớp nhau, hướng cú đánh của tôi bay về phía trước với lực và tốc độ tăng lên chóng vánh.

    Phần thân trên của con hải quái (mercreature) kia vỡ nát ra thành một vệt đỏ đẫm máu khi nắm đấm tôi va vào xương ức hắn. Phần thân dưới loạng choạng bước tới bước lui một nhịp trước khi ngã khỏi một bên cành cây và rơi kiểu xoắn ốc xuống sâu bên dưới.

    Dù đã gắng hết sức, chú phép của Sylvie vẫn len lỏi ra khỏi sự kiểm soát chặt như gọng kìm của tôi. Liếc qua khóe mắt, tôi thấy nhỏ Ellie và nhóc Boo bị khựng lại giật cục, và mũi tên được Ellie tạo ra đặt ngay chỗ dây cung sắp bắn đã phát nổ. Con bé bị hất bổng lên khỏi mặt đất và đâm sầm vào bên hông nhóc Boo.

    Tôi chạy nước rút đến chụp con bé trước khi nó ngã xuống. Con bé đang run rẩy nhìn chằm chằm xuống cánh tay mình kinh ngạc. Cây cung của người lùn do Mica tặng đã bị gãy đôi, và xương con bé lòi ra khỏi da chỗ bắp tay.

    “El ơi!”

    Con bé dùng bàn tay lành lặn đẩy vào ngực tôi và bước lùi một bước ngập ngừng. “H-hãy cho em chút không gian để thở, Art à…”

    Mana hiện ra quấn quanh bắp tay trước khi siết chặt như một cái nẹp. Nhỏ Ellie kêu lên một tiếng đau đớn và ngả người vào nhóc Boo, run rẩy từ đầu đến chân, và lượng mana tạo thành nẹp đang trào ra.

    Tôi xé toạc một mẩu vỏ cây. “Đây, cắn cái này đi.” Tôi giơ nó lên, và con bé cắn mẩu vỏ giữa hai hàm răng.

    Nhóc Boo gầm lên và áp mũi vào má con bé. Ánh sáng vàng tràn ngập người con bé, truyền xuống ngực, và cơn run giảm dần.

    Thanh nẹp dùng phép niệm ra tiếp tục thắt chặt lại, đẩy khúc xương hạ xuống dưới da thịt. Bằng một động tác xoay bắp tay, con bé chỉnh mấy chiếc xương gãy về lại vị trí cũ. Mặc dù sưng tấy và tím tái, nhưng dòng máu đang chảy đều đặn chậm lại dần thành giọt nhỏ và được lượng mana tạo nẹp kia cầm lại.

    Con bé dùng mu bàn tay lành lặn lau nước mắt, rồi cố đứng thẳng lên. “Một mẹo vặt mẹ đã chỉ cho em, đề phòng khi cần. Giờ thì đ-đi nào…” Mặc dù khuôn mặt tái nhợt và lấm tấm mồ hôi, nhưng con bé vẫn đứng thẳng dậy. “Chúng ta không thể lãng phí thêm thời gian nữa.”

    Tôi gật đầu, quay đi, bàn tay nắm chặt lại rồi lại thả ra.

    Cánh tay tôi, từ khớp ở đốt ngón tay đến vai, giờ đau nhói. Giờ đây, kỹ thuật Burst Strike (Bùng Kích) giống như khả năng phát triển tự nhiên từ chiêu Burst Step khi mà thể chất asura của tôi chống chịu được sự căng cơ, nhưng tôi chỉ có rất ít thời gian quý báu để luyện tập nó. Không giống như kĩ thuật bước kia, khi đó tất cả lực đẩy được thực hiện cẩn thận đều hướng xuống đất và bị đất hấp thụ, một cú đấm được bơm vào rất nhiều tốc độ và tính chính xác đã đẩy một chấn động trở ngược lại tôi với lực gần bằng với lực đánh lên mục tiêu của tôi, thứ gây ra một loạt các vết rách siêu nhỏ và làm gãy cánh tay tôi.

    (Người dịch: đây chính là định luật III của Newton)

    Tôi siết chặt nắm tay lại, theo dõi quá trình chữa lành của cơ thể, cảm nhận được từng thớ cơ bị rách và gân bị căng trong lúc chúng đang hợp nhất để liền lại, rồi ước gì mình có thể truyền sức mạnh tương tự cho em gái và chữa lành cánh tay cho con bé.

    Nhưng không có thời gian để day dứt cho những sai lầm của mình. Nhỏ Ellie thình lình dừng lại khi đang dùng một tay trèo lên lưng Boo, nhìn chằm chằm vào các cành cây phía trên. “Em nghe tiếng gió lùa qua đôi cánh. Và…em ngửi thấy có mùi khác.”

    Trước khi chúng tôi bắt đầu di chuyển tiếp thì chẳng còn thảo luận gì nữa, chỉ có chạy nước rút dọc theo cành cây với Chul đi phía trước. Nhỏ em Ellie với cánh tay bị nẹp và đặt trong một cái địu trước ngực còn vũ khí thì đã bị phá hủy, giờ nằm trên lưng Boo, cánh tay lành lặn của con nhóc đang giữ chặt lấy bé Sylvie. Caera vội chạy tới giữa nhóc Boo và Regis, nửa tập trung vào những mảnh bạc vệ tinh đang bay lướt qua những tán lá xung quanh chúng tôi. Mặc dù tôi không thể cảm nhận được dấu hiệu mana của con thiên đuối, nhưng tôi vẫn để chiêu Realmheart hoạt động, theo dõi chuyển động của cả mana và aether để tìm kiếm bất kỳ dấu hiệu nguy hiểm nào khác.

    Trước khi chúng tôi truyền sang cành tiếp theo, một con thiên đuối đang tăng tốc lướt qua trên đầu, di chuyển theo hướng các cành cây bị rơi. Nhờ lời cảnh báo của Caera và Ellie, chúng tôi kịp chui vào một đám lá dày có kích thước to bằng cánh buồm, để con quái kia bay biến đi phía sau lưng.

    Nhưng khi chúng tôi ra khỏi chỗ ẩn nấp, một con khác xuất hiện, con này có hai tên hải quái kiểu giáp xác đang cưỡi trên lưng. Một con chép miệng và kêu lên quang quác, đâm ngọn đinh ba chỉ có hai ngạnh của nó về phía chúng tôi.

    Tôi buông lời chửi thề với vẻ chán nản. “Đi đi, tiếp tục di chuyển!”

    Chul vỗ quả chùy ở đầu vũ khí vào lòng bàn tay, lao về phía trước. Nhóc Boo tăng tốc để bắt kịp cậu ta, nhưng tôi có thể chỉ ra rằng Caera đang vật lộn để phân tán sự tập trung của mình vào hai việc. Cô ta có vẻ cân nhắc một hồi, rồi nhảy lên lưng Regis. Cậu ấy chỉ dừng lại đủ lâu để Caera tự ổn định vị trí ngồi trên lưng mình, rồi lao bắn theo những người khác.

    (Nguyên văn: “He paused only long enough to let her situation herself” Mình nghi tác giả đánh máy nhầm chữ ‘position’ thành ‘situation’ vì làm câu tối nghĩa)

    Ngay tức thì, con thiên đuối xoay vòng và lao xuống từ phía sau bọn tôi, nhưng nó không tấn công. Thay vào đó, nó phát ra một rung động ở mức cận âm giống như hồi chuông báo tử của con đầu tiên chúng tôi gặp phải. Tôi đẩy aether vào tai để giảm tiếng ồn rồi nhìn xung quanh, biết chắc chắn điều gì sẽ xảy ra tiếp đến.

    Đúng như dự đoán, một con thiên đuối khác xuất hiện từ sau con đầu. Rồi con thứ ba, đâm mạnh qua một mớ cành cây rậm rạp bên phải chúng tôi.

    Caera nói: “Còn hai con nữa ở phía dưới chúng ta,” quay lưng lại với Regis để đối mặt với tôi. “Mỗi con có một nhóm nhỏ mấy sinh vật có vảy kia trên lưng. Chúng đang lùa chúng ta vào một chỗ!”

    Xem xét tốc độ của bọn thiên đuối này, không có cách nào để chúng tôi di chuyển vượt nổi chúng. Tuy nhiên, với việc đây là một cuộc tấn công được phối hợp rõ ràng như vậy, tôi biết rằng ngừng chiến đấu có thể khiến nhiều kẻ thù tìm thấy chúng tôi hơn. “Tiếp tục di chuyển,” tôi ra lệnh sau một giây suy nghĩ.

    Sylvie, giờ là thời điểm tuyệt vời để con tỉnh dậy rồi đấy, tôi nghĩ trong đầu, không mong sẽ có phản hồi đáp lại gì cả.

    Đột nhiên, một trong mấy con thiên đuối bay đảo vòng quanh và đậu xuống cành cây cách chúng tôi hàng trăm feet phía trước. Ba tên cưỡi nó của nó giành nhau, rồi tách ra, bò dọc theo hai cạnh rìa và cả bên dưới cành cây. Một con thiên đuối khác đáp xuống phía sau bọn tôi, và hai tên khác xuống, lũ này rút vũ khí ra khi lao về phía chúng tôi bằng hàng chục cái chân đang chạy nhọn như dao.

    Những tia lửa soulfire màu đen xẹt giữa không trung. Hai tia đánh trúng con thiên đuối, khiến da thịt nó nổi bong bóng và nổ lóp póp. Hai chùm tia còn lại bắn sang trái và phải, nhắm vào mấy con hải quái đang lướt dọc theo mép cành cây.

    Cùng lúc đó, một mũi tên sáng trắng bắn ra từ lòng bàn tay Ellie. Nó cong xuống quanh mép bên dưới của cành cây đang đứng này, theo sau là một vụ nổ chấn động mà tôi cảm nhận được lan qua gót chân.

    Tôi tập trung vào bé Sylvie, vào bộ giáp và chú phép đang bao quanh cơ thể cô bé. Ưu tiên hàng đầu của tôi là kiểm soát chú phép của Sylvie tạo ra khi bất tỉnh.

    Cùng với việc để ý thức của bản thân hoàn toàn tập trung vào Sylvie, tôi chỉ dùng phần suy nghĩ chung chung của mình tạo ra một lưỡi kiếm aether cách tôi bốn mươi feet và quơ chém điên cuồng bằng nó.

    Đòn đánh này vụng về và vung vẩy quá gần, khiến tên hải quái giáp xác kia nhảy lùi lại để tránh. Và ngay cả động tác nỗ lực xoàng xĩnh đó cũng gây ra một cú xóc cho cành cây khiến nhóc Boo trượt chân và vấp ngã, suýt nữa thì đổ đè lên người nhỏ em gái đang bị thương của tôi.

    Tuy nhiên, chỉ trong giây phút mà chúng tôi câu giờ, cây chùy đầu nhẵn của Chul đã bay đi. Cậu ta ném nó như một quả tên lửa phóng tới, và các vết nứt trên đầu nhẵn cây chùy bùng lên ngọn lửa trước khi xé toạc da thịt con quái vật và gần như tách nó ra làm đôi.

    Ở bên trái của chúng tôi, một tên hải quái người nhuốm màu đỏ đang bò vội lên rìa cành cây này, nhiều cái chân găm xuống bám vào vỏ cây dày dễ dàng. Những vệt lửa sourfile bay xẹt trong không trung giống bóng mấy mũi tên do nhỏ Ellie tạo ra, gây mất thăng bằng cho con hải quái để Regis dùng cái đuôi dạng roi quất một nhát kết thúc.

    Chul chạy nước rút ngang qua xác con thiên đuối khi thu vũ khí trở lại tay, nhóc Boo và Regis vẫn duy trì tốc độ cũ khi chúng tôi tiếp tục theo sau cậu ấy.

    “Bên dưới ta!” nhỏ Ellie hét lên, chỉ về phía gốc cây bên cạnh.

    Di chuyển như mấy con mối, hàng chục tên hải quái đang nhanh chóng leo dựng lên thân cây cao chót vót. Chúng di chuyển lên nhanh bằng tốc độ mà chúng tôi có thể chạy dọc theo bề mặt nằm ngang của cành cây, và có vẻ như chúng định chia cắt bọn tôi.

    Tôi lướt mắt qua một trận chú phép tung ra như mưa để nhìn những cành cây gần đó, tìm cách thay đổi hướng đi.

    Vì một loạt các kỹ năng của tôi không dùng được, nên chẳng có nơi nào khác để đi ngoài việc tiến thẳng tới trước. Trong khi cả bọn chạy, tôi dò tìm các chỗ tối ở mọi cành lẫn rễ để kiếm bất kỳ dấu hiệu nào của một cổng thoát vùng. Khu vực này không phải là một vùng không gian giới hạn như hang động, mà giống như khu vực phủ tuyết của bộ lạc Three Step, hay sa mạc mà tôi và thằng Taci đã phá hủy. Ở cả hai nơi mà tưởng chừng như mở rộng ra đến vô tận, thì tự thân vùng đất ấy đã dẫn tôi đến đích. Chúng tôi đã đi theo các nhánh cây dẫn hướng một cách tự nhiên nhất, điều mà tôi hy vọng là—

    Mắt tôi bắt gặp thứ gì đó, một cạnh rìa thẳng tắp giữa những hình dạng hữu cơ quanh co gồ ghề. Tôi chỉ vừa mới nhận ra nó nửa ẩn nửa hiện trong mớ rễ cây chằng chịt ở đằng xa chỗ hồ nước bên dưới bọn tôi.

    Nhỏ Ellie đã xác nhận nghi ngờ của tôi ngay lập tức, đôi mắt màu nâu sáng rực của con bé tập trung vào khoảng không đằng xa. “Cổng dịch chuyển kìa!”

    Tác giả: TurtleMe
    Người dịch: Nightmoonlight


    Ghi chú của người dịch

    1. 1. Tóm tắt: Bé Sylvie trổ tài trở thành tạ cho cả bọn gánh giữa một khu rừng đường đi gập ghềnh.
    2. 2. Giải thích tên chương: “A Broken Path” ở đây có vài nghĩa, nếu dịch theo các hiểu thông thường là “con đường gập ghềnh” thì sẽ hàm ý chặng đường di chuyển khó khăn của nhóm Art ở vùng này. Còn nếu theo nghĩa trực tiếp trong chap thì nó ám chỉ “đường chạy aether Art thấy khi dùng chiêu god step bị đứt gãy”, không liền mạch nên không xài god step được.
    3. 3. Theo mình nghĩ, để tạo ra cái cớ cho Ellie tìm cách dùng Silverlight thì lão tác giả phải tìm cách làm hỏng vũ khí hiện giờ của Ellie, có lẽ đó là một trong các lý do chap này xuất hiện chăng? Chưa kể tranh thủ lấy chap này làm cớ buff cho Sylvie.
    4. 4. Ver.1: July-21st-2023;
    Dịch giả Nightmoonlight avatar Tôi là Nightmoonlight, dịch giả online, chính trị gia online, chuyên gia QHQT online, chuyên viên phân tích online mọi vạn vật trong vũ trụ nhé 😌 Mong mọi người ủng hộ tôi! 😁
    Loading...