Phụ Chương 2

Trận Vương Đấu

Tên gốc: "Extra Chapter 2: A King’s Duel"


  • “Ngài sẵn sàng chưa, thưa Vua Trume?” vị thẩm phán hỏi khi lùi ra xa khỏi bọn ta.

    “Rồi.” Ta rút thanh kiếm của mình ra.

    “Còn Vua Grey thì sao ạ?” Vị thẩm phán quay đầu lại hỏi.

    Với một cái gật đầu nghiêm nghị, Vua Grey giơ thanh kiếm cong (saber) của hắn lên sẵn sàng tạo thành một chuyển động khiến ta liên tưởng đến thủy ngân lỏng lăn trên mặt bàn thủy tinh: thật dẻo dai và dễ dàng. Vẻ mặt hắn chăm chú, nhưng cơ thể lại thả lỏng, như thể hắn vừa mới đứng dậy vươn vai một cách thờ ơ.

    Thanh kiếm của hắn nhạt màu và tao nhã, mọi góc cạnh trên kiếm đều tỏa sáng trong ánh đèn trắng trên đầu bọn ta. Khi lưỡi kiếm mỏng di chuyển, nó cắt không khí tạo ra một âm thanh sắc nét. Nó làm ta nhớ đến những ngày lạnh giá nhất của mùa đông khi chỉ thở ra thôi cũng thấy đau.

    “Vậy thì trận Vương Đấu bắt đầu!”

    Mọi người vẫn… mong đợi… hồi hộp chờ đấu thủ đầu tiên tung chiêu.

    Vua Grey… các thành viên trong hội đồng của ta đã cảnh báo ta không được đấu tay đôi với hắn, rằng điều đó là vô vọng. Sẽ chẳng có vấn đề gì nếu ta chỉ là Đấu sĩ tranh ngôi Vương của một quốc gia nhỏ. Vậy tại sao ta, bản thân cũng là một vị vua, lại sợ một người đàn ông ở vị trí tương tự cơ chứ?

    Bây giờ hắn chỉ cách ta chưa đầy mười mét, nhưng những giọt mồ hôi lạnh chảy xuống cổ báo cho ta biết rằng bằng cách nào đó ta vẫn ở trong tầm chém của hắn. Thanh kiếm trắng của hắn đung đưa trên tay khi Vua Grey thoải mái đi bộ về phía ta như thể đang đi dạo buổi chiều vậy. Nhưng nhìn hắn chẳng có tý sơ hở nào.

    (Người dịch: ở Trái Đất, tác giả lại dùng đơn vị đo là mét chứ không phải inch, không biết là tác giả nhầm lẫn hay cố tình)

    Trong khi ánh mắt hung dữ của hắn không bao giờ rời khỏi mắt ta, ta có thể cảm thấy một giọt mồ hôi lạnh khác chảy xuống mặt mình. Mọi thứ ở hắn đều lạnh lùng và sắc bén, như một cánh đồng gai băng giá, nhưng hắn cũng khiến ta liên tưởng đến một cơn giông bão dữ dội, sẵn sàng ập đến bất cứ lúc nào.

    Hắn thả mũi kiếm dốc xuống và mỉm cười phô ra hàm răng trắng hoàn hảo nhưng nụ cười kia chẳng hề khớp với ánh mắt hắn, khiến hắn trông như người máy vậy. Thanh kiếm của ta, chính thanh mà ta đã mang theo bên mình suốt nhiều năm, dường như đột nhiên đè nặng lên người như thể ta đang cầm một thanh chì bị xích xuống đất.

    Vậy đây là cảm giác sợ hãi à.

    “Hà!” Ta vận một lực ki khá lớn để xua tan sát khí của hắn. Bỏ qua mọi sự do dự trong đầu, ta giơ thanh trường kiếm (longsword) lên, mũi kiếm nhắm vào đối thủ.

    Ki Thuật: Việc điều khiển, sử dụng và biểu hiện của sinh lực tồn tại trong cơ thể mỗi con người thông qua việc dùng một số kinh mạch và tĩnh mạch cụ thể.

    [Bộ Tốc]

    [Lưu Đạo]

    [Tiêu Điểm]

    (Nguyên văn: [Accel Steps] – Bộ Tốc; [Slipstream] – Lưu Đạo; [Focus Point] – Tiêu Điểm. Mình tạm dịch vì không giỏi tiếng Hán Việt)

    Ngay lập tức ta cảm thấy một sự tiêu hao nho nhỏ trong lõi của mình khi dùng cả ba Ki Thuật cùng một lúc. Khi lượng ki của ta cuộn xoáy bên trong người và quanh thanh kiếm, ta lao tới trước với tốc độ gia tăng mà bình thường không thể làm được.

    Bộ Tốc là một Ki Thuật gốc thổ hệ cho phép người dùng bùng tốc độ lên đột ngột, bỏ qua giai đoạn tăng dần tốc độ ban đầu buộc phải có. Lưu Đạo là một Ki Thuật gốc phong hệ giúp giải phóng người dùng khỏi mọi lực cản của không khí và cũng hỗ trợ người dùng tăng tốc.

    Tiêu Điểm cũng là một thuật mana gốc phong hệ ở cấp cao hơn ảnh hưởng đến vũ khí của người dùng, bọc vũ khí trong một lớp ki để làm cho nó bén hơn và có tầm chém vươn xa hơn.

    (Người dịch: đang dùng Ki ở Trái Đất thì tác giả lại gõ ‘mana’? Chắc là gõ nhầm)

    Cơ thể ta cảm thấy nhẹ nhàng và thoải mái khi lao về phía trước mà không bị lực ma sát của không khí thông thường cản trở tốc độ chạy.

    Tiếng “keng’ bén lẻm từ lưỡi kiếm của ta do va chạm với kiếm hắn vọng lại tai của ta. Ta vung kiếm lần nữa, tay nắm sát chuôi kiếm hơn để chém nhanh hơn.

    Bất chấp tốc độ của nhát chém theo sau, lưỡi kiếm của ta lại va chạm với lưỡi kiếm của hắn. Mọi cú quẹt ngang, mọi cú đâm, mọi nhát chém đều bị Vua Grey đỡ một cách dễ dàng và thoải mái trong khi ánh mắt của hắn không bao giờ rời khỏi mắt ta.

    Liệu có phải ta vừa nghe thấy tiếng thở dài không?

    [Phản Lực]

    (Nguyên văn: [Counter Might] – Phản Lực)

    Bí Thuật của đất nước ta. Nó là một Ki Thuật gồm hai phần khiến người dùng bị căng thẳng rất nhiều nhưng sức mạnh của nó thì vô cùng lớn. Nó bất chấp định luật vật lý, cho phép người dùng chém hai nhát theo các hướng khác nhau mà không cần phải dừng lại. Từ hướng này, Vua Grey sẽ không thể né hay đỡ nhát kiếm thứ hai được.

    Cú đánh đầu tiên bị đỡ dễ dàng, nhưng đó là điều ta đã dự tính.

    Ta không khỏi nhếch mép cười khi nhát chém thứ hai chỉ cách vai phải Vua Grey có vài centimet.

    Ta mong sẽ nghe thấy tiếng bộ đồng phục đấu sĩ của hắn bị cắt đôi. Ta mong thấy máu trên thanh kiếm của ta. Ta mong ​​sẽ cảm thấy làn da đối thủ bị rạch ra.

    Tuy nhiên, ta chẳng nhận được gì trong số đó cả. Những gì ta vùa cắt chỉ là một dư ảnh.

    “Ngài có muốn một cơ hội thứ hai không?” Giọng Vua Grey thì thầm bên tai ta. Hắn đã ở phía sau ta.

    Lưỡi kiếm kim loại lạnh lẽo của hắn hôn lên cổ tôi, và tôi biết mọi chuyện đã kết thúc. Nhưng ta sẽ không do dự vì ta là một vị vua và một vị vua nên giữ danh dự của mình, ngay cả trước ngưỡng cửa của cái chết.

    “Cứ theo cách của ngài đi.” Giọng ta phát ra khàn khàn và yếu ớt. Thật xấu hổ làm sao.

    Tất cả những gì ta nghe thấy là một tiếng vỡ giòn rụm—một âm thanh cao vút sắc nét chỉ có thể nghe được trong sự im lặng tuyệt đối trước khi tầm nhìn của ta mờ đi và ta ngã xuống.

    Từ khóe mắt, ta thấy Vua Grey đang vung kiếm một cách uyển chuyển thành hình vòng cung để gạt bay máu ra khỏi lưỡi kiếm của hắn. Là máu của ta.

    Hắn vẫn giữ khuôn mặt lạnh như bom khi quay đầu ngang vai liếc nhìn xuống, tấm lưng rộng của hắn quay về phía ta.

    Tầm nhìn của ta tối sầm lại và ta cảm thấy cú chụp đầy lạnh giá của tử thần ngay cổ mình. Ta sẽ chào đón thần chết với vòng tay rộng mở, nhưng điều tiếc nuối duy nhất của ta là mình chẳng phải đối thủ của Vua Grey. Thậm chí còn không tới mức để được xem là đối thủ nữa.

    Ta ước mình có nhiều thời gian hơn để tập luyện, để học hỏi và để được hắn nhìn nhận bằng sự tôn trọng. Vì ta là một vị vua và danh hiệu đó là niềm tự hào của ta.

    Tác giả: TurtleMe
    Người dịch: Nightmoonlight


    Ghi chú của người dịch

    1. 1. Tóm tắt: Góc nhìn của một vị vua khiêu chiến với Vua Grey.
    2. 2. Chap này có nhiều tên chiêu thức, dịch ra tiếng Việt miễn cưỡng phải xài Hán-Việt, nhưng mà mình không giỏi đặt tên chiêu tiếng Hán, nên ai thấy có góp ý hay hơn thì đề xuất nhé.
    3. 3. Thời gian xuất bản trên Patreon: 2017-08-04 01:05:29
    4. 4. Đã check in nghiêng (italic) từ bản gốc của tác giả.
    5. 5. Ver.1: Aug-11th-2023;
    Dịch giả Nightmoonlight avatar Tôi là Nightmoonlight, dịch giả online, chính trị gia online, chuyên gia QHQT online, chuyên viên phân tích online mọi vạn vật trong vũ trụ nhé 😌 Mong mọi người ủng hộ tôi! 😁
    Loading...